2 Chúa Giê-xu gọi một đứa trẻ đến gần, cho đứng giữa đám đông, 3 rồi Ngài dạy: “Ta quả quyết với các con, nếu không được đổi mới, thành như em bé, các con sẽ chẳng được vào Nước Trời. 4 Ai khiêm tốn hạ mình như em bé này, là người cao trọng nhất trong Nước Trời.
5 Ai nhân danh Ta tiếp rước một em bé như nó, tức là tiếp rước Ta. 6 Nhưng nếu ai làm cho một em bé đã theo Ta mất đức tin, thì thà buộc cối đá vào cổ người ấy ném xuống biển còn hơn!
7 Khốn cho thế giới đầy dẫy cạm bẫy tội lỗi! Cạm bẫy tất nhiên phải có, nhưng khốn cho ai gài bẫy để người khác phạm tội! 8 Vậy nếu tay hay chân xui các con phạm tội, hãy cắt bỏ nó đi! Thà què cụt mà vào cõi sống còn hơn lành lặn mà bị quăng vào lửa đời đời. 9 Nếu mắt xui các con phạm tội, hãy móc nó vứt đi! Thà chột mắt mà vào cõi sống còn hơn đủ hai mắt mà xuống hỏa ngục.
10 Các con phải thận trọng, đừng bao giờ khinh thường các em bé này! Vì Ta cho các con biết, thiên sứ của các em luôn luôn được quyền đến gần Cha Ta trên trời. 11 Vì Ta đến trần gian để cứu vớt người lầm đường lạc lối.”*Một số bản không có câu 11
18 Ta quả quyết với các con, điều gì các con cấm đoán dưới đất sẽ bị cấm đoán trên trời, điều gì các con cho thực hành dưới đất sẽ được thực hành trên trời.
19 Ta cũng quả quyết điều này: Nếu hai người trong các con trên đất đồng tâm cầu xin bất cứ điều gì, Cha Ta trên trời sẽ thực hiện điều đó. 20 Nếu hai ba người trong các con nhân danh Ta họp mặt, Ta sẽ đến với họ.”
22 Chúa Giê-xu đáp: “Không, không phải bảy lần, nhưng bảy mươi lần bảy!
23 Vậy nên, Nước Trời giống như cuộc kết toán sổ sách của một vị vua. 24 Khi đang tính sổ, người ta điệu vào một người mắc nợ vua mười nghìn ta-lâng.†Nt 10.000 ta-lâng (tương đương hàng triệu Mỹ kim) 25 Vì anh không có tiền trả, vua truyền lệnh đem bán anh, vợ con và tài sản để lấy tiền trả nợ.
26 Nhưng anh quỳ xuống van lạy: ‘Xin vua triển hạn cho, tôi sẽ trả dần số nợ.’ 27 Vua thương hại, tha hết nợ và trả tự do cho anh.
28 Anh hí hửng ra về, giữa đường gặp người bạn nợ mình một trăm đồng, liền túm cổ đòi trả nợ ngay. 29 Người bạn quỳ xuống năn nỉ: ‘Xin anh triển hạn, tôi sẽ trả cho anh sòng phẳng.’ 30 Nhưng anh không chịu, nhẫn tâm bắt bỏ tù cho đến khi trả hết nợ.
31 Bạn hữu thấy chuyện đau lòng, liền báo lên vua mọi việc đã xảy ra. 32 Vua cho bắt người đã được tha hết nợ đến, khiển trách: ‘Ngươi thật độc ác, bần tiện! Ta đã tha món nợ lớn cho ngươi vì ngươi khẩn khoản nài xin. 33 Sao ngươi không biết thương xót bạn, như ta đã thương xót ngươi?’ 34 Vua nổi giận, ra lệnh giam anh vào xà lim cho đến ngày thanh toán xong món nợ khổng lồ!
35 Cha Ta trên trời đối xử với người không tha thứ anh chị em mình cũng như thế!”
<- Ma-thi-ơ 17Ma-thi-ơ 19 ->