Ta sẽ khóc cho ngươi nhiều hơn Ta đã khóc cho Gia-ê-xe.
Các cành ngươi vươn xa đến Biển Chết,
nhưng kẻ hủy diệt đến lột trần ngươi!
Nó đến hái sạch nho và trái mùa hạ của ngươi.
33 Sự hoan hỉ và vui mừng đã biến mất khỏi cánh đồng phì nhiêu của xứ Mô-áp.
Ta khiến cho rượu ngưng chảy từ máy ép.
Không ai hò reo lúc ép nho.
Tại đó chỉ có tiếng kêu la, phải, chẳng phải tiếng mừng vui.
34 Nhưng là tiếng kêu la kinh hoàng từ Hết-bôn cho đến tận Ê-lê-a-lê và Gia-hát; từ Xoa đến tận Hô-rô-na-im và Ê-lát Sê-li-sia. Ngay cả nước Nim-rim cũng khô cạn.”
35 Chúa Hằng Hữu phán: “Ta sẽ chấm dứt sự cúng tế tại những nơi cao và việc dâng hương cho các thần tượng tại Mô-áp. 36 Lòng Ta than khóc Mô-áp và Kiệt Ha-rê-sết như tiếng sáo buồn thảm, vì tài nguyên chúng tích trữ đã mất hết rồi. 37 Dân chúng cạo trọc đầu và râu mình trong than khóc. Chúng chém tay mình và lưng thắt bao gai. 38 Khắp các đường phố Mô-áp, trên các sân thượng đều vang tiếng khóc lóc, than van. Vì Ta đã đập tan Mô-áp như cái bình cũ kỹ, vô dụng. 39 Hãy nghe tiếng đập vỡ! Hãy nghe tiếng khóc than! Hãy xem cảnh sỉ nhục của Mô-áp. Nó trở nên đề tài chế giễu, là biểu tượng sụp đổ cho các dân tộc lân bang.”
40 Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:
“Này! Kẻ thù sẽ bay nhanh như đại bàng,
xòe cánh ra che phủ đất Mô-áp.
41 Các thành của nó sẽ bị chiếm đóng,
và các đồn lũy nó đều thất thủ.
Ngay cả các chiến sĩ mạnh nhất cũng sẽ đau đớn
như đàn bà trong cơn chuyển dạ.
42 Mô-áp sẽ không còn là một nước nữa,
vì nó đã tự tôn tự đại, chống lại Chúa Hằng Hữu.”
43 Chúa Hằng Hữu phán: “Hỡi Mô-áp!
Sự kinh hoàng, cạm bẫy, và lưới đã dành sẵn cho ngươi.